Vong Hồn Và Cõi U Minh Giới

U Minh Giới tức là cõi âm; nơi này có U Minh Giáo Chủ Diêm Vương ngự ở Diêm La Minh Ty điện cai quản và điều hành. Bên cạnh Diêm Vương có Địa Tạng Bồ Tát hỗ trợ thực hiện các công việc; trong đó việc quan trọng là giúp cho các vong linh mau chóng giác ngộ; từ bỏ sân; hận; phiền não; để được siêu thoát và phát triển theo những quy định của cõi giới.

12417727_1139196486124364_7255631970100804197_n

U Minh Giới có 10 điện ngục do Thập điện Minh Vương quản lý. Những vị này là :

1. Đệ nhất điện Tần Quảng Minh Vương

2. Đệ nhị điện Sở Giang Minh Vương

3. Đệ tam điện Tống Đế Minh Vương

4. Đệ tứ điện Ngũ Quan Minh Vương

5. Đệ ngũ điện Diêm La Minh Vương

6. Đệ lục điện Biến Thành Minh Vương

7. Đệ thất điện Thái Sơn Minh Vương

8. Đệ bát điện Bình Chính Minh Vương

9. Đệ cửu điện Đô Thị Minh Vương

10.Đệ thập điện Chuyển Luân Minh Vương

10 điện ngục là nơi giam giữ; cải tạo các tù nhân (những kẻ phạm tội) từ quan chức cho tới thứ dân trên trần gian có tội đều bị giam giữ ở đây. Những hình phạt đối với tù nhân như khoét mắt; cưa chân; chặt tay; ném vào vạc dầu sôi; …đều là có thật không phải là sách vở hư cấu. Với những vong linh bị tra tấn như vậy; sự tương hợp về bản mệnh với người thân nơi cõi trần sẽ khiến cho người trần không được yên ổn trong cuộc sống; hay sinh bệnh ốm yếu nặng; nhẹ; dai dẳng không tìm ra nguyên nhân; tật nguyền; tai nạn; chết yểu; bất đắc kỳ tử; mất tiền của; vô tự; tuyệt tự….

Khi một người chết đi; vong hồn thoát khỏi xác phàm đi vào cảnh giới U Minh; tại đây vong được tiếp nhận một năng lực siêu nhiên gọi là thần thông do Địa Tạng Bồ Tát cấp cho theo quy định của cõi giới.

– Ở cõi âm lúc nào cũng có ánh sáng như sáng trăng; không có ngày và đêm như ở dương gian.

– Người cõi âm (vong hồn) không bao giờ ngủ

– Những con mương; con kênh nhỏ ở trên trần gian trở thành những con sông lớn ở nơi địa phủ và không có cầu bắc qua; cho nên người cõi âm phải đi bằng đò; thuyền. Bởi vậy đám tang dương thế khi đi qua cầu bên trên một con kênh hay mương; ao; hồ; sông suối; thì người thân của vong phải ném ít tiền vàng xuống để vong hồn làm kinh phí đi lại (lộ phí).

– Người trần gian thường hay nói tới việc động long mạch; đứt long mạch gây ra tai họa này kia; nhưng đó chỉ là từ ngữ hình tượng; trên thực tế đó là sự động chạm làm phá hỏng các công trình của người cõi âm nên bị Quan đương xứ Thổ địa chính thần hoặc đức Bản cảnh Thành Hoàng trách phạt. Ví dụ : Lấp ao; sông; mương; lạch; đào giếng; đào móng nhà; đào hầm…đều có thể gây nên việc động long mạch.

Có trường hợp động thì lễ tạ là yên; có trường hợp động thì phải đền hoàn rồi lễ tạ mới ổn (chẳng hạn đào đất làm ao; nếu không được thần linh cho phép làm nữa vì lý do đặc biệt nào đó; thì phải bồi hoàn đất trả lại nguyên trạng trước khi lễ tạ).

Chuyện này cũng có phần giống với động mộ. Việc động mộ thường do nắp tiểu bị nứt vỡ; sập nắp đậy; hoặc tiểu quách do thời gian vận động địa chất bị nghiêng lệch đi nhiều so với lúc đầu; lệch đầu (sọ nghiêng); nước ngập thường xuyên; đất lún lở xung quanh; Chuột đào hang; Cáo làm ổ; ô uế quanh mộ (đại tiểu tiện) …. Thì có trường hợp động phải lễ tạ là xong; có trường hợp động phải đào bới lên; tống táng lại theo yêu cầu của vong hồn.

– Người âm cũng phải đi lao động; làm việc; học hành như ở nơi dương gian .

– Người âm tồn tại mãi mãi theo năm tháng trong tư thế hình hài trước khi mất. Người chết trong trạng thái nào thì vong sẽ tồn tại trong trạng thái đó; dù là hài nhi; bé đỏ hay thiếu nhi; thanh niên; người già…hình dạng đó cố định mãi theo thời gian; chỉ có tư tưởng; suy nghĩ của vong là thay đổi. Với thời gian 10 năm dương trần bằng 1 năm cõi âm; tư duy của vong linh luôn vận động và tiến hóa; phát triển không ngừng.

– Nếu vì lý do bất thường nào đó mà vong bị yêu; quỷ bắt giết hoặc bị âm binh; quan sai; quỷ thần gia hình giết chết thì vong sẽ không thể đầu thai làm người được nữa. Khi đó sẽ hoặc phải làm kiếp súc sinh vĩnh viễn hoặc nếu được quay lại cõi dương trần làm kiếp súc vật thì phải trải qua 12 lần bị giết mổ mới được tiếp tục chuyển kiếp đầu thai làm người.

Nói như vậy không phải là tất cả các loài súc vật đều được như thế; mà chỉ ở trong phạm vi tình huống đã kể ở trên mới như vậy; còn về nguyên tắc là “Vật dưỡng Nhân”; súc vật do tạo hóa tạo ra phục vụ nhu cầu của con người; chúng mãi mãi chỉ là súc vật không vì bất cứ lý do nào mà thay đổi được số kiếp. Qua đó chúng ta thấy người âm cũng rất sợ chết và họ không phải là bất khả xâm phạm.

– Khi chết; vong nhớ rất rõ những kỷ niệm nơi trần gian: yêu thương; thù hận; ghen ghét; đố kỵ; vay mượn; chiếm đoạt; từ lời hứa hẹn xuông đến những cam kết bằng giấy tờ….của người khác đối với họ khi còn hồn tiền dương thế. Bởi vậy vong hồn nếu không được cầu siêu; giác ngộ; để tiến hóa theo luật giới thì họ sẽ tiếp tục hành trình để hoàn thành các công việc còn dang dở của họ cho tới khi nào thỏa mãn tâm nguyện mới thôi.

Do đó những ai có thù oán; hứa hẹn gì với vong ….sẽ không thể sống được yên ổn nếu không hoàn trả; xin vong tha thứ hoặc tự thân hối cải; lập nhiều công đức; đền bù bằng những việc thiện ích – Vong hồn cũng giống như con người; có vong hiểu biết nhiều; có vong hiểu biết ít; không phải bất cứ vong nào cũng biết và làm được hết tất cả mọi thứ; mọi việc. Có những điều thuộc Thiên cơ vong không thể tiết lộ; có những điều vượt quá khả năng cho phép; có những điều vong chưa từng được học tới; biết tới…

– Nếu vong mượn thân xác ai đó (ghế) để truyền đạt thông tin đến con cháu thân nhân (là cách gọi hồn hoặc áp vong mà chúng ta hay nhắc tới); vong phải hoàn toàn phụ thuộc vào khả năng và thói quen của ghế đó. Nếu ghế (người cho mượn thân xác) hay văng tục chửi bậy thì vong khi lên nhất định cũng sẽ văng tục chửi bậy ít nhiều. Nếu ghế là người từng trải; hiểu biết nhiều thì vong có tác phong điềm đạm; nói được rất nhiều chuyện quá khứ tương lai; hướng dẫn cho con cháu được nhiều điều lợi ích. Nếu ghế ít học; trình độ thấp kém thì vong sẽ không nói được bao nhiêu; thậm chí có thông tin còn thiếu chính xác.

– Cõi âm có nhiều cổng không gian; người ở những thời đại khác nhau trên dương thế khi mất đi vong hồn sẽ bước vào một cổng không gian tương ứng; trong đó hình thành không gian và thời gian khác biệt; cho nên trong tam giới lục đạo có rất nhiều cổng không gian để liên hệ với nhau.

Người âm (nói chung) sợ những thứ gì:

a. Hành; Tỏi; nước tiểu bốc mùi; máu nguyệt kỳ của phụ nữ hoặc huyết sản phụ (khi sinh nở). Đây là những thứ ô uế khiến cho vong phải tránh xa; cũng giống như người cõi trần tránh xa những nơi ô uế bẩn thỉu; đi tới nơi đó cảm giác ghê tởm; khó chịu; không thể ở lâu được.

Do đó người ta hay truyền miệng về việc mang theo Hành; Tỏi theo người có thể khiến cho tà ma sợ hãi tránh xa; nhưng điều này là đúng và để sử dụng có hiệu quả thì không cần nhiều; chỉ cần dùng một củ hành hoặc tỏi (có 5 nhánh con là tốt hơn cả). Tuy nhiên cũng như người trần gian; có người sợ bẩn; người không ngại gì; vong cũng như thế; cho nên không phải Hành; Tỏi lúc nào cũng có tác dụng xua đuổi yêu ma; nó cũng sẽ vô dụng trong những trường hợp đối với loài yêu ma ghê gớm hơn.

b. Ngoài ra dao; kiếm; đao; thương; cành cây xương rồng; cành gai bồ kết… là những thứ sắc; nhọn dễ gây tổn thương đối với con người cũng giống như đối với vong hồn; bởi vậy những thứ sắc nhọn cũng khiến cho yêu ma sợ hãi. Biện pháp này còn hiệu quả hơn những thứ như Hành; Tỏi. Đáng sợ nhất là thanh kiếm gỗ làm từ gỗ cây Bồ Đề; mặc dù nó chẳng sắc nhọn gì nhưng là khắc tinh với các loài yêu quỷ. Có thanh kiếm đó bên người; dù không phải là Pháp sư cũng vẫn khiến cho yêu ma vô cùng kinh sợ không dám lại gần.

c. Đặc biệt nữa phải kể tới máu của loài Chó mực; rất khắc kỵ đối với yêu ma. Nếu thứ máu đó dính vào thì sẽ làm giảm thiểu năng lực thần thông và công phu tu tập của chúng; thậm chí bị mất hết.

d. Ngoài ra gạo Nếp (phải có mùi thơm) và muối hạt trắng cũng là hai thứ có tác dụng xua đuổi yêu ma rất lợi hại. Xét về công dụng còn mạnh hơn cả Hành; Tỏi.

e. Vong hồn và Yêu ma quỷ quái phần lớn hầu như không sợ bùa phép; vì số người có thể làm được bùa phép linh nghiệm có hiệu lực; vô cùng ít ỏi. Đối với chúng bùa phép thông dụng hiện nay chỉ như con hổ giấy vẽ chơi mà thôi.

g. Yếu điểm lớn nhất của yêu ma quỷ quái là sợ người có pháp lực (người được bề trên cấp lệnh sắc chứ không phải sắc lệnh được thầy bà mua bán; cấp tự do không theo một quy định phép tắc chân chính nào). Người có pháp (thầy cúng; pháp sư) thực sự làm điều gì với chúng cũng khiến chúng sợ hãi vô cùng và luôn luôn bị chiến bại.

Được đóng lại.